Hôm sau, Cố Tịch cùng bố mẹ Vi Đào đi thăm thú đây đó. Bố mẹ anh càng biết rõ hơn sự nhiệt tình và cởi mở của cô, tuy cô cũng lần đầu đến Đại Liên, nhưng lại rất chu đáo chăm sóc cho hai ông bà. Vi Đào chỉ học nửa buổi, buổi chiều gia nhập đoàn du lịch Vi Đào làm hướng dẫn viên, nắm tay Cố Tịch đi phía trước, hai ông bà khoác tay nhau theo sau.
Trong mắt người ngoài, bọn họ thật giống một gia đình bốn người đang đi du ngoạn. Lúc nhờ du khách chụp ảnh, những người đó cứ xuýt xoa khen gia đình họ hạnh phúc. Cố Tịch khó mà không đỏ mặt, Vi Đào lại vui vẻ nhận lời khen, ôm cô cười đắc ý. Cố Tịch thấy bộ dạng đắc ý của anh thì bắt đầu ngứa ngáy, tại sao mình cứ phải lép vế anh thế nhỉ? Lẽ nào anh không có nhược điểm? Cố Tịch thầm nghĩ, nếu cưới rồi mà anh vẫn như thế, chẳng phải cô sẽ không có ngày vùng lên hay sao? Không được, cô lỗ to rồi! Cố Tịch đảo mắt, liếc thấy anh nửa cười nửa không thì trong đầu lóe lên tia sáng. Đúng, sao cô lại quên còn có một nhân vật quan trọng nữa chứ! Cố Tịch cố nén niềm vui, chầm chậm đi dạo cùng Vi Đào. Đến một nơi, cô nói cả nhà đều mệt rồi, tìm chỗ nào ngồi xuống nghỉ ngơi. Bốn người ngồi trên hai băng ghế dài, Cố Tịch nhờ Vi Đào mua nước uống. Bố Vi Đào lúc đó cũng muốn đi vệ sinh, nên Vi Đào cùng ông đi tìm nhà vệ sinh trước, rồiTruyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xem-nhu-anh-loi-hai-do-xau-xa/760979/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.