Trong lúc hai người há mồm trợn mắt thì Vi Đào đã kéo ghế cho Cố Tịch, anh ngồi xuống cạnh cô. Cố Tịch ngồi xuống rồi mới quay sang cười với họ, “Cô Khổng, trùng hợp quá, lại gặp nhau rồi”. Nụ cười nhẹ nhàng nhưng rất đẹp.
Cảm giác của Khổng Diễm bây giờ cũng giống như bị ai đó bắt nuốt cả quả trứng luộc, nghẹn không thở được, từ khí quản đến lồng ngực đều bị chèn ép rất khó chịu. Rốt cuộc đây là sao, Vi Đào không chỉ dẫn cô ta đến, còn… tuyên bố họ đã kết hôn? Không thể, tuyệt đối không thể! Mẹ Vi Đào chưa đồng ý, họ sao có thể kết hôn được? Hừ, chắc chắn là chỉ nói miệng để hù dọa người khác thôi. Khổng Diễm cố gắng bình ổn sắc mặt, cô ta cũng không phải là kẻ ăn chay[1], làm sao có thể tức đến mất lý trí chỉ vì câu nói đó của họ. Khổng Diễm nặn ra một nụ cười, nhướng mày với Lạc Tịnh, “A Tịnh, chuyện Vi Đào kết hôn lớn như vậy mà cũng không thông báo chúng mình, kỳ quá nhỉ”. Ngụ ý là, anh không thể lén lút kết hôn. Hôm trước họ mới gặp Cố Tịch, hơn nữa thái độ mẹ anh rõ ràng như vậy, chuyện kết hôn anh nói chắc chắn là giả. [1] Ăn chay: Ý nói không lợi hại, dễ bị bắt nạt, dễ đối phó. Lạc Tịnh hiểu ngay, nhìn Vi Đào hỏi vẻ nghi hoặc: “Vi Đào, anh kết hôn thật chứ?”. Câu này là hỏi thay Khổng Diễm, hơn nữa Lạc Tịnh cũng không thèm nhìn Cố Tịch, rõ ràng là phớt lờ cô. Ánh mắt Vi Đào dịu dàng,Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xem-nhu-anh-loi-hai-do-xau-xa/760993/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.