Thất kinh Hà Thái Hoài lập tức cúi đầu thi lễ :
- Vãn bối tự biết tội, mong nhị vị tiền bối đại xá cho.
Trác tuyệt kiếm hất hàm :
- Không cần phải nói gì nữa về quan hệ của ngươi và lão Bách Cầm. Hãy cho ta xem tín vật của Đàm Thất Khoa.
Hà Thái Hoài lẳng lặng giao tín vật ra, Trác tuyệt kiếm xem xong truyền qua cho Thẩm tuyệt đao. Đến lượt Thẩm tuyệt đao lên tiếng :
- Đây là kế của ngươi hay do Đàm Thất Khoa điểm chỉ, lệnh cho ngươi phải thi hành ?
Hà Thái Hoài thành thật thú nhận :
- Đàm tiền bối không hề biết gì về chuyện này. Tất cả là do vãn bối vì tình thế đưa đẩy vì muốn giúp Trác huynh cùng Uyên tỷ nên lúc ngẫu nhiên đã nghĩ ra.
Thẩm tuyệt đao cau mặt :
- Sao lại có chuyện giúp Uyên nhi ta ở đây ?
Dù có nhìn thấy cái lắc đầu nhè nhẹ của Thẩm Uyên Uyên và của Trác Quang Minh, Hà Thái Hoài vẫn phải nói bằng cách hỏi :
- Nhị vị tiền bối thật sự không hay biết chuyện gì sao ?
Trác tuyệt kiếm nhướng cao đôi mày :
- Biết chuyện gì mới được ?
Hà Thái Hoài thở dài :
- Nhị vị tiền bối đã lưu ngụ ở đây từ lúc nào, có phải đã ngoài mười năm ?
Thẩm Tuyệt đao trầm giọng :
- Ngươi không được hỏi dông dài, muốn nói gì thì nói nhanh lên ?
Hà Thái Hoài sau một lúc ngập ngừng liền nói luôn một mạch, và càng nói càng thêm hùng hồn :
- Đàm tiền bối từng cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xich-long-chau/386430/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.