Sau giờ nghỉ trưa ánh sáng rực rỡ rọi vào, trong phòng họp rộng lớn chỉ có bóng dáng hai người đang bận rộn.
.
“Tốt lắm, ngươi để xuống đó đi.” Thu Sơn cách đó không xa ra hiệu với Tu.
.
Tu đem khăn trải bàn màu xanh dương trải xuống bàn, lấy tay nhẹ nhàng vuốt lên nếp nhăn trên khăn.
.
“Như vậy có được chưa, ngài Thu Sơn?” Tu phủi phủi quần áo, quay đầu hỏi người đàn ông đang đứng ở trên sân khấu.
.
Thu Sơn mở đèn kiểm tra máy chiếu, ánh sáng ấm áp nhu hòa phủ lên gương mặt hắn, tôn lên những đường nét rõ ràng. Hắn ngẩng đầu, nở một nụ cười với Tu: “Tốt lắm, cảm ơn ngươi tới giúp ta, Tu.”
.
“Đâu có, ngài Thu Sơn đừng nói như vậy.” Tu bẽn lẽn cúi đầu, đi đến bên cạnh Thu Sơn, “Hội nghị hôm nay rất quan trọng, ngài cần đích thân kiểm tra mọi thứ sao?”
.
“Uh, ta phải báo cáo công việc với chủ tịch, còn có kế hoạch phát triển sắp tới.” Ngón tay của Thu Sơn lùa vào trong mái tóc đen dày của Tu, nhẹ nhàng vuốt ve “Chủ tịch rất coi trọng tương lai của sản phẩm quí tới, muốn ta báo cáo chi tiết.”
.
“Vậy à, cố gắng lên nhé!” Tu nói.
.
“Yên tâm đi, tính năng của sản phẩm mới rất hiệu quả, ngươi là người hiểu rõ nhất, không phải sao?” Ngón tay của Thu Sơn trượt xuống gương mặt Tu, nâng cằm y lên.
.
Gương mặt Tu lập tức ửng hồng, y ngượng ngùng mà cụp mắt xuống, liếc nhìn vào hoa văn hình hoa lavender nhàn nhạt trên khăn trải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xieng-xich-diu-dang/2455417/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.