Đừng thấy ngày thường lời cợt nhả gì Tiêu Kiều cũng dám nói, nhưng lúc biết đầu bên kia điện thoại là người sống sờ sờ, còn có khả năng từng đi lướt qua nhau, ngày mai còn có thể gặp mặt, cô vẫn hơi do dự.
“Ha ha ha ha ha ha, trùng hợp ghê, trùng hợp ghê, cũng muộn rồi, em ngủ trước đây, bye bye!”
Gửi tin nhắn này xong lập tức thoát khỏi ứng dụng, ném điện thoại qua một bên.
Mà Giang Lãm nhìn dòng tin nhắn này, cũng xóa dòng tin nhắn đã nhập từ trước đi: “Em có muốn tới đây không, anh hướng dẫn em tập.”
Một lần nữa gõ tin nhắn: “Ngủ ngon, mai lại nói chuyện tiếp.” Chút hưng phấn vừa rồi như bị nước lạnh dập tắt.
Thật ra trong lòng anh cũng biết, có lẽ không có ngày mai nữa, bởi vì bây giờ mới có 9 giờ, là thời gian hai người nhắn tin nhiều nhất ngày thường.
Mất mát? Tức giận? Cô đơn? Hay là cái gì khác, chính anh cũng không phân biệt được, cũng không muốn phân biệt.
–
Sáng sớm hôm sau, Tiêu Kiều vẫn mở ứng dụng ra theo thói quen, mãi cho tới khi đọc được tin nhắn anh gửi tới mới nhớ ra chuyện xảy ra hôm trước.
“Thôi vậy…”
Một tuần tiếp theo vô cùng mơ hồ, cũng không còn động lực để tập thể hình, khoảng thời gian nhàm chán trước đây dành để nói chuyện với anh nay càng
chán hơn.
Giữa trưa thứ sáu, Tiêu Kiều đi cùng đồng nghiệp tới nhà ăn ăn cơm, nào ngờ trùng hợp làm sao, đúng lúc nhắc tới phòng tập gym mà công ty hợp tác.
“Ui, tôi nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xin-chao-anh-la-ai-nga-bat-tri-dao-nga-thi-thuy/573990/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.