Lí Giai Nhân sắp kết hôn.
Tấm thiệp mời này là Lí Giai Nhân cố ý nhờ mẹ Tần chuyển tới, đúng là tốn hết công sức.
Tôi cầm tấm thiệp mời nền đỏ rực với hoa vàng kim kia, nhìn thấy ba chữ “Lí Giai Nhân” quen thuộc.
Có một vài người, một vài chuyện giống như những con côn trùng nhỏ bị người ta ép khô trong sách vở.
Bình thường gấp lại không thấy gì nhưng xác con côn trùng nhỏ đó có đủ màu đủ dạng lâu năm nằm khô queo ở đó, trở thành một phần của quyển sách.
Rồi sau đó khi một thời cơ nào đó xuất hiện, chỉ cần mở quyển sách đó ra là có thể nhìn thấy xác của con côn trùng đó, sau đó sẽ cảm thấy hơi buồn nôn.
Tôi cảm thấy Lí Giai Nhân chính là con côn trùng đó, hơn nữa lại là loại côn trùng tôi ghét nhất, tôi nghĩ, hẳn là bọ rùa.
Bây giờ cô ta gửi tấm thiệp này lại là có ý gì?
Khoe khoang? Thử? Hoài niệm? Hay là nguyên nhân gì khác.
Tần Khoa nhìn tấm thiệp đó, hồi lâu mới bỏ xuống, gật đầu nói, anh cảm thấy thiệp của bọn mình mới đẹp.
Vào một ngày ba tháng sau khi tôi và Tần Khoa kết hôn, Lí Giai Nhân và chú rể của cô ta cử hành hôn lễ.
Nhưng mà không biết tại sao, trong lòng tôi có chút bất an kèm với chút gì đó là lạ.
Buổi tối nói chuyện trên mạng, anh họ Tần Khoa nói, đám cưới đó thật vô nghĩa, chú rể cô dâu đều vô nghĩa, người đàn ông kia ngoại trừ nhiều tiền và già ra thì không có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xin-chao-chang-trai-cua-toi/174645/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.