"Oa, hai người là đồng nghiệp sao, tôi nói làm sao lại có cảm giác rất quen mặt cô ấy như vậy, có thể lúc tôi đến tìm Quách Trình đã nhìn thấy qua cô". Tần Thanh tò mò quan sát Triệu Vi.
Sắc mặt Quách Trình có chút không tự nhiên, hắng giọng một cái: "Nhân viên công ty rất nhiều, anh không chú ý tới, Triệu tiểu thư nhìn rất lạ mặt".
"Quách Tổng Giám không nhớ được trợ lý nhỏ như tôi là phải". Triệu Vi cúi đầu, trong giọng nói đầy oán khí, nói xong liền môi mím thật chặt môi, tầm mắt không biết rơi ở nơi nào.
"Bây giờ đã biết nhau, Quách Trình, sau này anh phải chăm sóc Triệu tiểu thư nhiều nha". Tần Thanh có chút làm nũng, khoác cánh tay Quách Trình, mắt cười nhẹ nhàng.
Triệu Vi bị động tác này của Tần Thanh kích động một chút, sững sờ nhìn hai người. Ngày trước nàng cũng thích kéo cánh tay của hắn làm nũng, nhưng lúc chia tay, hắn hung hăng hất tay của nàng ra: chúng ta là người trưởng thành, cô không cần ngây thơ như vậy, tôi không thích cô gái cứ dính lấy mình. Thì ra hắn không phải ghét người ta làm như vậy, chẳng qua ghét nàng làm nũng với hắn.
Quách Trình cười mỉa một chút, lẫn tránh ánh mắt của Triệu Vi, lạnh nhạt nói: "Mặc dù đều là bạn bè, nhưng việc công, tư phải rõ ràng, nếu Triệu tiểu thư có gì không ổn, tôi cũng không bao che được".
Triệu Vi ngơ ngác nhìn người đàn ông này, tại sao có thể bình tĩnh nói ra được những lời như thế? Trong lòng nghe cay đắng, khổ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xin-chao-con-meo-cua-toi/878745/quyen-10-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.