Từ trong tòa cao ốc Phúc Ninh đi ra ngoài, Đường Tiểu Mễ m i ph t gi c cả ng ời n ng đã bị mất hết hơi sức, nh m t mờ mịt, thậm chí m y m c đi dọc ven đ ờng, c lúc, suy nghĩ l một chuyện, tự m nh đ i mặt lại l chuyện kh c, loại cảm thụ n y kh ng th so s nh đ ợc.
Đường Tiểu Mễ trở lại Th nh ph N cũng đã m y th ng, đ ờng ph đi thế n o, đi b n tr i hay b n phải, nơi n o l khúc quanh, n ng đ u biết, nh ng hiện tại n ng nh ng ời m t hồn, trong đầu cứ vang l n nội dung cuộc n i chuyện m i vừa nghe. Thụy D ơng, cho n n, giữa chúng ta t t cả đ u l giả, anh t nh em nguyện, giao dịch c ng b ng? Đ ờng Ti u Mễ r t mu n kh c nhưng nước mắt đã khô cạn, trong đầu không ngừng hiện lên bộ dạng Phó Thụy Dương. Hắn kéo cánh tay của nàng: “Chúng ta đã gặp qua ở nơi nào sao?”
Trong biệt thự Phó gia, hắn ôm lấy nàng: “Nơi này, về sau cũng sẽ là nhà của em”.
Trong khách sạn Duy Kinh, hắn nắm tay của nàng: “Bên cạnh cháu sẽ chỉ có một mình Tiểu Mễ, cho đến khi nàng không cần cháu nữa”.
Trong phòng làm việc của hắn, hắn cười như không cười nói: “Đã lớn như vậy còn ăn dính trên mặt”.
Ở lễ đính hôn, hơi thở ấm áp của hắn thổi tới bên tai nàng:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xin-chao-con-meo-cua-toi/878753/quyen-9-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.