Vì thức dậy sớm, Đường Tiểu Mễ dứt khoát chui vào phòng bếp, Phó Long Bưu giống như thường ngày, ngồi trong sân xem báo chí, trong phòng bếp, một người phụ nữ đang chuẩn bị bữa sáng, Tiểu Mễ liếc ngoài cửa sổ, nhìn sang cười cười: "Dì à, cháu tới giúp dì nhé".
Ngô tẩu ở Phó gia giúp việc nhiều năm, nói là người giúp việc, thật ra thì cũng xem như là một phần tử của Phó gia, chồng của bà năm xưa là lính cảnh vệ bên cạnh Phó Long Bưu, sau đó bị bệnh qua đời, bà vẫn sống ở Phó gia giúp một tay, con cái rất có tiền đồ, du học ở nước Mĩ, ngày 15 này vốn là để cho bà nghỉ phép nhưng rốt cuộc là chỉ có một mình, thân thích phần lớn không có ở đây, do vậy bà sớm trở lại Phó gia giúp đỡ một chút, cho nên mùng hai đầu năm, Tiểu Mễ khi tới đây cũng không nhìn thấy bà.
"Tiểu thư, phòng bếp trong này cũng không sạch sẽ, để một mình Dì làm là được".
Ngô tẩu kéo tay Tiểu Mễ, trên mặt của bà đã có rất nhiều nếp nhăn, thật ra tuổi bà so với Dương Ái Hoa không lớn hơn bao nhiêu, tay của bà còn dính một chút bột mì, Đường Tiểu Mễ bị bà lôi kéo tay như vậy, trong lòng không biết sao lại đau xót, nhìn Ngô tẩu cười tươi, ánh mắt giống như mảnh trăng non cong cong, "Không có việc gì đâu Dì à, gọi cháu Tiểu Mễ là được". Sau đó quan sát mấy thứ trên mặt bàn trong phòng bếp, "Dì à, dì rất lợi hại, một buổi sáng dì có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xin-chao-con-meo-cua-toi/878848/quyen-4-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.