Ba người Nguyệt Như chen chúc chỗ ngồi ở phía sau, Triệu Vi có chút nổi cáu, "Tiểu Mễ, bồ ngồi phía trước đi, chen chúc phía sau làm gì?"
Nguyệt Như cười nham nhở, Đường Tiểu Mễ có chút sững sờ, tay chỉ cái mũi của mình: "Tại sao lại là ta?"
"Ai bảo bồ nhỏ nhất, nghe lời của chị, ngoan, đừng làm trở ngại ta và Nguyệt Như bồi dưỡng tình cảm a, đừng quên, hai ta lại là lần đầu tiên gặp mặt đấy". Triệu Vi cười hả hê. Đường Tiểu Mễ lười phải xuống xe, trực tiếp từ ghế sau bò ra ghế phía trước, trong miệng không vừa lòng lầm bầm nói.
Có lẽ là Đường Tiểu Mễ chân không cẩn thận quẹt trúng Triệu Vi, Triệu Vi bất mãn đẩy nàng một cái, sức nặng không bị khống chế, Đường Tiểu Mễ lập tức ngã úp sấp trên đùi Phó Thụy Dương, ba người đồng thời bật cười, Đường Tiểu Mễ mặt lập tức đỏ tới mang tai, giùng giằng muốn đứng lên, Phó Thụy Dương cười đở nàng dậy, đặt vào chỗ ngồi làm xong, vẻ mặt càng đỏ hơn. Chợt quay đầu lại căm tức nhìn Triệu Vi: "Triệu Vi! Bồ quá không nghĩa khí!"
Triệu Vi cười úp sấp Nguyệt Như trong ngực: "Tốt Tiểu Mễ, ta đều đưa ngươi đến trai đẹp trong ngực rồi, không ai so với ta nói tiếp nghĩa khí."
Đường Tiểu Mễ đột nhiên nhớ tới Nguyệt Như, chột dạ quay đầu lại, trong miệng thỉnh thoảng lầm bầm, cằn nhằn một chút tỏ vẻ bất mãn. Trừ Đường Tiểu Mễ, mỗi người đều rất vui vẻ. Một âm thanh quỷ quái lại vang lên, Đường Tiểu Mễ sợ hết hồn.
"Ha ha, Tiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xin-chao-con-meo-cua-toi/878885/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.