Kerry tìm thấy Geoff đang chờ nàng trong khu vực đăng ký tên người đến thăm.
- Tôi quả thực vui mừng vì chị đã có thể đến, - anh nói.
Họ trò chuyện ít phút trong lúc chờ tới giờ vào thăm của họ. Geoff dường như hiểu rằng nàng không muốn trông thấy anh vẫn còn dè dặt vào lúc này.
Lúc ba giờ đúng, một cai ngục đến gần họ và yêu cầu họ đi theo anh ta. Kerry không biết nàng trông đợi hôm nay Skip Reardon sẽ có vẻ như thế nào. Đã mười năm qua kể từ ngày nàng ngồi xem anh ta bị tuyên án. Hình ảnh nàng vẫn còn lưu lại trong tâm trí về anh ta là một thanh niên cao lớn, đẹp trai, vai rộng với mái tóc màu đỏ như lửa. Nhưng, hơn cả ngoại hình của anh ta, là lời phát biểu của anh ta đã được khắc sâu trong ký ức nàng: "Bác sĩ Smith là một kẻ nói dối. Trước
Chúa và phiên tòa này, tôi xin thề ông ta là một kẻ nói dối!"
- Anh đã kể cho Skip Reardon nghe những gì về tôi? - nàng hỏi Geoff trong lúc họ chờ tù nhân được dẫn vào khu vực người đến thăm.
- Tôi chỉ nói chị đã quan tâm một cách không chính thức tới trường hợp của anh ta và muốn gặp anh ta. Tôi hứa với chị, Kerry, tôi đã nói " một cách không chính thức".
- Như thế là tốt. Tôi tin cậy anh.
- Anh ta đây rồi.
Skip xuất hiện, mặc một bộ đồ của nhà tù với quần dài bằng vải jeans và sơ mi hở cổ. Có nhiều vệt nhuốm bạc trên mái tóc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xin-cho-toi-goi-co-la-em-yeu/876155/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.