Sầm Tinh thấp thỏm không yên. Tối qua trước khi đi ngủ, cậu lén nằm trên giường dùng điện thoại tra cứu triệu chứng của mình.
Kết quả kinh hoàng.
Phần mềm tìm kiếm gợi ý cho cậu vài bệnh viện chuyên khoa kỳ lạ, nhấp vào thì toàn là cửa sổ bật lên khiến điện thoại đơ cứng, những ca bệnh đưa ra thật thê thảm.
Cậu suýt nghi ngờ rằng hôm sau đến bệnh viện sẽ bị thông báo phải cắt bỏ một bộ phận nào đó, từ nay về sau mất khả năng tự lo liệu trong cuộc sống.
Ban đêm yên tĩnh vốn dễ khiến người ta đa sầu đa cảm. Sau khi đặt điện thoại xuống, cậu càng nghĩ càng sợ, lo rằng nếu mình thực sự mắc bệnh gì tồi tệ, thì sẽ không thể tiếp tục mặt dày theo đuổi Ngu Duy Sanh nữa, nghĩ đến mức nước mắt cũng chảy ra.
May mà, tình huống tệ nhất tạm thời chưa xảy ra.
Bác sĩ hôm nay được cho là chuyên gia uy tín trong lĩnh vực này, thái độ khi tiếp nhận bệnh nhân rất tốt, chỉ là lời nói vẫn luôn để chừa lại một đường. Ngu Duy Sanh hỏi ông bệnh này có nghiêm trọng không, có thể nhanh chóng chữa khỏi không, có ảnh hưởng gì khác đến sức khỏe không, nhưng câu trả lời đều là "vẫn chưa thể nói trước được".
Trên đường về nhà, Ngu Duy Sanh giải thích với Sầm Tinh rằng, đối với bác sĩ, việc nói thẳng một điều gì đó có thể gây rủi ro nghề nghiệp. Dù chín mươi chín phẩy chín phần trăm là chỉ mắc một căn bệnh nhỏ không đáng lo, nhưng nếu trước khi chẩn đoán chính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xin-hay-ket-hon-voi-em-di/1773454/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.