"Có muốn lên thử không?" Người bạn diễn còn lại của cậu hỏi.
Ngu Duy Sanh quả thật có chút không nói lý.
Chính anh là người bảo muốn chơi vài trò ít kí.ch th.ích, vậy mà khi đến nơi lại chỉ muốn đứng một bên nhìn.
"Tôi lên đó thì kỳ lắm," anh nói với Sầm Tinh, "Em lên đi, tôi chụp ảnh cho. Lát nhớ vẫy tay đấy."
Sầm Tinh cau mày, trong lòng có chút ấm ức.
Thôi rồi, cậu không có bạn diễn nào khác, chỉ là độc thoại một mình. Thật tổn thương người ta mà. Cậu nhíu mày, không động đậy, cũng không dùng điện thoại phát lời, chỉ ngửa đầu nhìn Ngu Duy Sanh một cách yên lặng.
"Thế thì chúng ta cứ ngồi đây xem thôi," Ngu Duy Sanh nói, "Cũng không nhất thiết phải lên."
Sầm Tinh mặt mày ỉu xìu, cùng anh ngồi xuống ghế dài gần đó.
Một lát sau, Ngu Duy Sanh lại hỏi: "Em thực sự không lên à? Đã đến đây rồi mà."
Sầm Tinh bướng bỉnh, nghĩ thầm, hoặc là không đi, hoặc là đi cùng nhau.
"Lên thử đi?" Ngu Duy Sanh nói.
Sầm Tinh đứng dậy, nhưng không bước về phía trước, mà xoay người cúi đầu nhìn anh.
"Tôi đi xếp hàng với em nhé?" Ngu Duy Sanh cũng đứng lên.
Sầm Tinh lắc đầu. Cậu muốn Ngu Duy Sanh đi cùng cậu lên đó, ngồi vào vị trí bên cạnh cậu.
Ngu Duy Sanh liếc nhìn vòng xoay ngựa gỗ đang hoạt động, nói: "Em nhìn xem, trên đó đâu có ai giống tôi đâu."
Trên đó rõ ràng có đủ kiểu người. Trẻ con, phụ huynh dẫn trẻ con, cặp đôi trẻ, bạn bè đi cùng nhau, có không ít
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xin-hay-ket-hon-voi-em-di/1773476/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.