Trong bữa ăn, Sầm Tinh luôn tỏ ra bất an.
Từ khi vào trung học, cậu đã quen với việc nhìn thấy bạn bè lén truyền giấy, làm ký hiệu để đối chiếu đáp án, hoặc viết phao trong các bài kiểm tra nhỏ, những chuyện này xảy ra thường xuyên. Sầm Tinh không quan tâm, bản thân không làm, cũng chưa bao giờ cảm thấy khó chịu với những người đó.
Nhưng khi đến lượt mình, không hiểu sao cậu lại trỗi lên một cảm giác đạo đức mãnh liệt, cảm thấy như vậy rất xấu, rất không nên.
Ngu Duy Sanh không biết chuyện, thấy Sầm Tinh ngồi bên bàn ăn với vẻ mặt đầy tâm sự, liền nghĩ rằng cậu đang lo lắng cho kỳ thi sắp tới, nên chủ động nói chuyện phiếm, cố gắng làm cậu phân tâm.
"Động tác này, giơ một ngón tay là ngày mai, hai ngón tay là ngày kia, đúng không?" Anh vừa làm vừa hỏi, "Thế ngày kia nữa thì sao? Ba ngón tay à?"
Sầm Tinh lập tức chìm vào suy nghĩ.
Trong ngôn ngữ ký hiệu, đương nhiên không phải biểu thị như thế, nhưng nhìn thì thấy cũng hợp lý. Không biết Ngu Duy Sanh đang đùa hay nghiêm túc, nếu sửa lại, liệu có khiến bản thân trông hơi ngốc không.
Thấy cậu do dự, Ngu Duy Sanh dứt khoát thay đổi câu hỏi: "Vậy nếu muốn chỉ ngày hôm qua thì làm thế nào?"
Câu này thì dễ, Sầm Tinh lập tức giơ tay lên, dùng ngón trỏ chỉ về phía sau qua vai.
Ngu Duy Sanh gật đầu, cũng học theo động tác của cậu, đưa ngón trỏ và ngón giữa ra sau: "Vậy đây là hôm kia à?"
Sầm Tinh gật đầu.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xin-hay-ket-hon-voi-em-di/1773492/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.