Nghe nói đuôi thỏ thực ra rất dài.
Nhìn bề ngoài chỉ là một nhúm nhỏ ngắn cũn, nhưng phần còn lại đều giấu dưới bụng.
Nghe đâu cũng khá giống Sầm Tinh. Vẻ ngoài thoạt nhìn thì ngoan ngoãn vô hại, dịu dàng mềm mại, nhưng ẩn dưới lớp vỏ yên lặng ấy, cái đầu nhỏ lại chứa đầy những ý tưởng khiến người khác phải đau đầu.
Đôi tay Sầm Tinh rất đẹp, ngón tay thon dài, không lộ xương. Khi cậu nhanh chóng, thành thạo làm những động tác tay đó, trông như một màn biểu diễn đặc biệt, đầy tính nghệ thuật.
Ngu Duy Sanh sẵn lòng chiêm ngưỡng. Nhưng khi bị cậu dùng cách đó để "ăn nói linh tinh" ngay trước mặt, lòng anh không khỏi cảm thấy không thoải mái.
Anh biết giáo viên chủ nhiệm không hiểu được. Bất kể Sầm Tinh muốn nói gì, đó cũng chỉ là sự thỏa mãn của riêng cậu.
Nhưng Ngu Duy Sanh không thích có chuyện gì hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát diễn ra trước mặt mình.
Sầm Tinh giấu giếm, không chịu thành thật khai báo, anh cũng không hỏi thêm, làm như không có chuyện gì, dẫn cậu nhóc mặt đỏ bừng ấy về nhà. Sau đó, một mình đến công ty.
Trước khi đi, anh đưa cho Sầm Tinh hai đường link, bảo rằng trên đó có rất nhiều tài liệu học tập và bài tập. Anh đã mua gói thành viên, chỉ cần đăng nhập tài khoản là có thể tải xuống thoải mái.
"Thời gian bây giờ của em rất quý giá," anh nói với Sầm Tinh, "Hãy biết trân trọng, đừng lãng phí, biết không?"
Sầm Tinh gật đầu thật mạnh.
Dẫu có giấu kỹ đến đâu,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xin-hay-ket-hon-voi-em-di/1773496/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.