Chị Triệu đỡ lấy Tiểu Triệu, cũng vội vàng nhắc nhở: "Tiểu Triệu, đừng đùa nữa, Hoắc tổng còn đang ở đây!"
Tiểu Triệu tỉnh ra, bỗng chốc giật mình đứng thẳng dậy, đồng thời kích động nói: "Hoắc tổng, anh hiểu lầm rồi! Sao anh có thể là cầm thú được chứ, tại bọn em có mắt không nhìn thấy Thái Sơn, không biết anh chính là chồng chưa cưới của chị Tiểu Bạch! Em đã bảo mà, Hoắc tổng là thần tượng của em, lại là nam thần, sao có thể là loại lợi dụng... À phì phì phì!"
"Hoắc tổng, anh đừng giận, tôi và Tiểu Triệu cũng chỉ có lòng tốt thôi..." Chị Triệu cũng căng thẳng giải thích.
Tuy rằng họ không nói cho cô biết mọi chuyện thế nào nhưng Lâm Uyển Bạch cũng đã đoán ra được ít nhiều.
Nghĩ cũng đủ biết, nhất cử nhất động của cô và Hoắc Trường Uyên trong bữa ăn nhất định lại bị phát hiện rồi, hai đồng nghiệp một lần nữa hiểu lầm chuyện gì nên mới chạy tới tìm cô, gây ra một lầm lẫn tệ hại. Nghĩ tới đây, cô cảm thấy lòng rất ấm áp.
"Hai chị em yên tâm, Hoắc tổng sẽ không giận đâu!" Lâm Uyển Bạch mỉm cười an ủi, sau đó giơ tay lắc nhẹ bàn tay lớn đang nắm tay mình: "Phải không anh?"
"Ừm." Hoắc Trường Uyên mỉm cười.
Anh quả thực không có gì khó chịu, cũng chẳng thể trách cứ họ. Có hai đồng nghiệp chân thật như vậy ngày ngày làm việc bên cạnh cô, Hoắc Trường Uyên rất yên tâm, cũng hiểu vì sao cô lại nói thích công ty và yêu quý đồng nghiệp ở đây.
Sau khi thân phận bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xin-hay-om-em/2033692/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.