Tiểu quỷ lại gật đầu lần nữa.
Trương Diệu Vi thi triển pháp thuật thu tiểu quỷ vào lòng bàn tay, nàng nhìn nhìn xung quanh, cuối cùng khom lưng nhặt một hòn đá bên bờ sông, tạm thời gửi tiểu quỷ vào trong đó, cẩn thận cất vào túi gấm trừ tà bên hông.
“Sư tỷ, ngươi muốn mang tiểu quỷ này đi nơi nào?” Sau khi Đạo Lăng được giải cấm thanh chú, nhìn thấy Trương Diệu Vi chuẩn bị rời đi, không khỏi lo lắng hỏi.
Trương Diệu Vi lạnh nhạt trả lời: “Giúp nàng ta hoàn thành tâm nguyện.”
Đạo Định vội la lên: “Chúng ta đi cùng sư tỷ.”
“Không cần.” Trương Diệu Vi cự tuyệt hắn, “Đêm nay ta trúng sinh tử kết, sau khi xử lý xong việc này, ta còn muốn đi tìm hồ yêu kia, sẽ không trở về tông môn trong một thời gian.”
Đạo Lăng kinh hãi, “Vậy càng nên về tông môn sớm một chút, nhờ tiên sư hỗ trợ giải chú!”
Trương Diệu Vi lắc đầu, “Sinh tử kết là yêu thuật bẩm sinh của tộc đằng yêu, dù là tiên sư cũng không giải được.” Cái gọi là cởi chuông cần tìm đến người cột chuông, chỉ có tìm được yêu tinh đồng mệnh, lại cùng nhau tìm kiếm đằng yêu khác, tìm biện pháp giải chú.
Đạo Lăng mím mím môi, trong mắt đầy lo âu nói: “Đó chính là một lão hồ yêu ngàn năm! Sư tỷ tùy tiện tìm nàng ta, thật sự là…… Ai ui!” Còn chưa nói hết, trán liền bị một hòn đá đập vào. Hắn che trán lại, cố nhìn xung quanh, cao giọng hô: “Ai ném đá ta đó!”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xin-khuoc-tu-chuyen-nhan-gian/2936955/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.