Buổi tiệc diễn ra thập phần êm đẹp. Buổi tiệc cũng không nhiều người. Tuyết Tình chỉ mời một ít miễn cưỡng xem là bạn bè cùng đoàn làm phim. Gia đình cô thế nhưng cũng không tham dự. Tuyết Tình bảo muốn có một buổi tiệc tự do, thoải mái một chút. Về phần gia đình, sau buổi tiệc này, Tuyết Tình về nhà còn hẳn một đại tiệc ấm cúng nữa đang chờ cô.
Nguyên Anh cả buổi tiệc đều tránh cùng ba người kia tiếp xúc mà bám dính lấy Tuyết Tình, tỏ vẻ lo lắng.
Mà Tuyết Tình lại đem toàn bộ chuyện của Nguyên Anh đều kể cho ba người kia đi.
Nguyên Anh nhíu mày. Này Trương Tuyết Tình là ngốc thiệt hay là cố tình đây.
Quân Dương nghe Tuyết Tình kể gật gật đầu đồng tình. Tước Phong thì sớm đã nghe qua nên không có biểu tình gì. Mà Minh Hạo lại luôn thấy không ổn. Cảm giác này liên miên kéo dài kể từ khi hắn tiếp xúc với Nguyên Anh. So với Tước Phong như thế thờ ơ, Quân Dương đồng cảm thì từ đầu đến hiện tại, Minh Hạo đều tập trung quan sát Nguyên Anh. Ánh mắt hắn sắc bén như muốn xuyên qua da thịt nhìn thấu tận xương tủy. Nguyên Anh hiển nhiên cảm giác được. Thỉnh thoảng cô còn cùng Minh Hạo chạm mắt. Nhưng hắn hiển nhiên không tra ra được gì. Vì mỗi lần chạm mắt, ánh mắt Nguyên Anh đều rất vô hồn, trống rỗng. Minh Hạo mỗi lần như thế đều không tránh khỏi suy nghĩ:"Bình thường thì như thế giả dối. Đối mặt với tra xét thì như thế vô cảm. Người như thế khó nắm bắt, tâm tính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xin-loi-la-toi-khong-phai-co-ay/191393/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.