“Tôi thật sự không sao mà, chỉ là cơ thể có chút mệt mỏi thôi. Chắc là do lâu lắm rồi mới phát sốt đó.” Lạc Tinh Vũ ngồi trên giường, hai tay ôm cốc nước, cả người đều được bọc kín trong chăn.
Cậu khịt khịt chiếc mũi đã hoàn toàn bị nghẹt của mình, tiếp tục nói, “Không nghiêm trọng lắm đâu, buổi tối đi ngủ nhiệt độ cơ thể tôi đã cao thế rồi. Thật đó, không lừa cậu, sốt nhẹ thế này chỉ cần ngủ một giấc là khỏi ngay.”
Nguyên Dục ngồi bên cạnh, gật đầu đầy bất đắc dĩ: “Vậy cậu mau uống nước rồi đi ngủ tiếp.”
Lạc Tinh Vũ lúc này mới ngậm miệng lại, ngoan ngoãn nâng chiếc cốc lên, thổi phù phù hai hơi, rồi chậm rì rì mà uống nước.
Nguyên Dục nhìn cậu một hồi, nhắm mắt thở dài, sau đó kéo chiếc chăn bông đã bị trượt khỏi người cậu lên.
Hắn hiểu rõ, tuy rằng thái độ nhận sai của Lạc Tinh Vũ rất thành khẩn, nhưng người này chưa bao giờ biết thật lòng hối cải cả. Nếu như lần sau lại xảy ra chuyện như vậy, chắc chắn cậu vẫn sẽ làm giống như lần này.
Hiện tại là hai giờ đêm, không thể đi khám bệnh được. Trong ký túc xá lại không chuẩn bị sẵn thuốc hạ sốt, Lạc Tinh Vũ có khó chịu cũng chỉ đành cắn răng chịu đựng thôi.
Cậu vừa uống nước vừa lén lút quan sát sắc mặt Nguyên Dục. Trong người ngoại trừ có chút mệt mỏi thì không còn bất cứ cảm giác khó chịu nào khác, chẳng qua cơn nóng rát ở gáy lại khiến cậu không tài nào làm lơ được.
Uống nước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xinh-dep-nhu-vay-ma-lai-la-alpha/1200248/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.