Mạc Tuyết Dao gặp mặt tỷ tỷ xong lại quay về viện nhỏ, phát hiện Lục Thường nhiều ngày không thấy đã trở lại. Trên mặt bầm xanh bầm tím.
“Lục đại ca bị làm sao vậy?” Mạc Tuyết Dao hỏi.
“Không cẩn thận té ngã một cái, đập đầu.”
Tuy biết Lục Thường đang nói dối, nhưng người khác không muốn nói, Mạc Tuyết Dao cũng không hỏi kĩ, chỉ cố gắng hết sức chuẩn bị cho chuyến về.
Mạc Tuyết Dao tự nhận đã chuẩn bị đủ lương thực, Đan Tầm chi bạc mua một chiếc xe ngựa to rộng, nhưng chờ đến ngày về, nàng mới nhận ra mình là đồ nhà quê không hiểu chuyện đời.
Hoa Khanh Trần kéo ba xe lớn đầy đồ, mỗi xe có hai con ngựa kéo, phối hợp với hai thị vệ. Còn hắn ngồi trên chiếc xe ngựa to được làm từ gỗ lê màu vàng xa hoa, trong xe ngựa có hai thị nữ xinh đẹp.
Hoa Khanh Trần khoe khoang mà phe phẩy quạt, khiêm tốn nói, người trong nhà nhiệt tình quá, hắn không từ chối được, cái này là đã giảm bớt nhiều đồ rồi.
Hoa Khanh Trần mời Mạc Tuyết Dao và Lục Thường lên xe mình, hai người khéo léo từ chối. Mạc Tuyết Dao bĩu môi, nàng sợ xiêm y của mình làm ô uế xe Hoa Khanh Trần, vẫn nên ngồi trên chiếc xe ngựa nhỏ lều xanh của mình thoải mái hơn, Lục Thường đánh xe rất vững.
Dọc đường đi, Đan Tầm gây phiền cho Hoa Khanh Trần không ít, chốc thì tháo lục lạc trên xe ngựa hắn xuống ngại ồn, chốc thì lấy (trộm) vải từ trên xe ngựa hắn, thứ tốt không ăn là quá phí.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xong-vao-kinh-do-cung-chuot/454437/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.