Ý thức Từ Cẩn Mạn mịt mù, như một con sói mất lý trí. Khoảnh khắc ngửi thấy mùi thơm ngọt ngào tươi mới, đôi mắt cô đỏ ngầu, chỉ biết phát điên.
Cô gấp gáp đè người trong lòng lên cửa, gần như muốn hòa tan người ấy vào cơ thể mình. Cô cúi đầu, vùi mặt vào cổ người đó. Hương thơm quen thuộc khiến hơi thở cô trở nên điên cuồng.
Từ Cẩn Mạn cảm thấy cơ thể mình khô khốc, cô cần giải khát, cần...
Tiếng gõ cửa bên ngoài như tiếng trống vang dội, nhưng cô không nghe thấy.
Người trong lòng gào lên, hoảng loạn, sợ hãi, xen lẫn đau đớn.
Một tia lý trí bừng tỉnh trong cô. Nhờ ánh đèn mờ ảo ở lối vào, cô nhìn rõ dáng vẻ của Thẩm Thù.
"Khốn nạn!!" Nước mắt Thẩm Thù tràn đầy kinh hoàng và thù hận.
Ngực Từ Cẩn Mạn chấn động. Lý trí trong khoảnh khắc bị dục vọng che phủ. Cô nắm vai Thẩm Thù, trước khi hoàn toàn mất khống chế, hung hăng cắn vào lưỡi mình.
Cơn đau nhói tạm thời kéo cô khỏi mê muội.
"Thẩm Thù..." Từ Cẩn Mạn thở hổn hển, hơi thở nóng như ngọn lửa phả bên tai Thẩm Thù: "Dao, đưa tôi."
Thẩm Thù đang giãy giụa thì nghe câu này, như rơi vào luồng khí lạnh, run rẩy từ sống lưng đến tận xương tủy.
Từ Cẩn Mạn phát hiện con dao của nàng. Sinh cơ cuối cùng của nàng cũng bị cô ta nhìn thấy.
"Dao."
Nếu không dừng lại, cô sẽ không khống chế được.
Lý trí còn sót lại của Từ Cẩn Mạn cố gắng cầm cự, tay lần mò tìm đến lòng bàn tay Thẩm Thù.
Thẩm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xu-sac-dong-nhan-phuc-tap-phuc-phuc/2744351/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.