Con gái của Tần thúc thúc, sao có thể là hạng người tầm thường.
Tiếc là, sự ngưỡng mộ và chân tâm những năm tháng đó, cuối cùng hắn đã trao nhầm chỗ.
Yếu đuối thì yếu đuối đi, còn cứng đầu, ít ra cũng phải cầu xin tha thứ chứ, hắn cũng đâu phải loại người thích bắt nạt nữ tử.
Về sau rốt cuộc cũng học được chút thông minh, nhìn thấy hắn liền bỏ chạy.
Điều này ngược lại thú vị, hắn lại có trò xấu mới.
Nàng chạy, hắn đuổi theo.
Nàng trốn, hắn tìm.
Dù sao nếu không bắt nạt nàng một chút, trong lòng hắn liền khó chịu.
Thú vui này rốt cuộc là vì sao, hắn cũng không biết.
Tuy rằng hắn không phải là công tử thế gia chính thống, nhưng trong đám người đồng trang lứa cũng coi như là người nổi bật.
Học hành giỏi giang, võ công cũng không tệ, đối nhân xử thế đều phải phép tắc.
Phu nhân nhà Hạ tri châu, mỗi lần gặp hắn đều khen ngợi một câu.
Con trai con gái nhà họ Hạ, đều thích chơi đùa cùng hắn.
Nhất là Hạ Sở Sở, luôn thích hắn, chạy đến trước mặt người lớn nói ngọt ngào: “A Ngạn ca ca đối xử với Sở Sở tốt nhất, không giống như ca ca ta chỉ biết bắt nạt người khác, Sở Sở thích nhất là A Ngạn ca ca.”
Đối xử với nàng ta tốt nhất?
Chu Ngạn suy nghĩ một chút, hắn làm cái gì? Tốt ở chỗ nào?
Không nghĩ ra, về nhà nhìn thấy con ngốc Tần Kiệm, lại bắt đầu ngứa tay.
Kết quả lần này tay hắn còn chưa kịp duỗi ra giật b.í.m tóc nàng, nàng ngược lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuan-hoa-con-vuong-van-me-hoa/915688/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.