Lạnh sống lưng, khiến người ta run rẩy, ta dời mắt đi.
Lâu sau, nghe thấy giọng nói không chút cảm xúc của hắn: "Ngày mai, muội lên đường trở về đi."
Ta im lặng một chút, lắc đầu: "Không trở về nữa, hoàng thượng không cho ta rời kinh."
"Lời hắn nói không tính."
Chu Ngạn đột nhiên nổi giận, cái cằm căng cứng lộ ra vẻ hung ác: "Muội cứ việc trở về sống cuộc sống của mình, đoàn tụ với phu quân của muội, sau này sẽ không có ai quấy rầy cuộc sống của muội nữa."
"Ta chưa thành thân."
Ta nhỏ giọng nói, trong lòng thở dài một tiếng, lại ngẩng đầu nhìn hắn: "Hoàng thượng nói, để ta gả cho huynh."
Câu nói "Hoàng thượng nói" dường như đã chọc giận hắn, Chu Ngạn cười lạnh một tiếng: "Tần Kiệm, không cần mở miệng ra là "Hoàng thượng nói", ta bảo đảm sẽ không ai làm gì được muội đâu, muội cứ việc sống theo ý mình, không cần phải kiêng dè gì cả, đó mới là Tần Kiệm mà ta quen biết."
"Tâm ý của ta, chính là gả cho huynh."
Ta yên lặng nhìn hắn, hắn ngẩn người, sau đó vẻ mặt trở nên khó hiểu, kỳ quái.
Sau đó là một đường im lặng.
Phủ Đề đốc, là một trong những phủ đệ rộng lớn bậc nhất kinh thành.
Điều này phải kể đến sự nuông chiều thái giám của Thái Quang đế.
Xét về lịch sử, là do lão hoàng đế Hoằng Tông sủng ái hoạn quan, dẫn đến việc thái giám chuyên quyền, xuất hiện một vị Từ Thiên tuế nổi tiếng.
Khát vọng quyền lực của thái giám, luôn luôn mãnh liệt hơn người thường, phủ đệ được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuan-hoa-con-vuong-van-me-hoa/915701/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.