Đỗ Tử Bân, đại công tử của tiệm sách nhà họ Đỗ, Hình bộ thượng thư tuổi trẻ đầy triển vọng của triều đình, tài hoa xuất chúng, tính tình chính trực, diện mạo anh tuấn, không hề mang dáng dấp thư sinh yếu ớt mà giống một võ sinh can trường.
Đây chính là vị hôn phu tài hoa anh tuấn đã từng định ước phu thê với cô? Vân Ánh Lục lặng yên quan sát.
Trúc Thanh đã nhắc đi nhắc lại bao lần về cái tên này, nhưng hôm nay, Vân Ánh Lục mới lần đầu tiên được diện kiến dung nhan thực của Đỗ công tử. Chàng trai kiên cường với ánh mắt kiên định như đứng trước núi đao biển lửa này, khi bị cô từ hôn, không biết vẻ mặt đã biến chuyển như thế nào?
Vân Ánh Lục khẽ hít vào một hơi, tuy đây không phải sai lầm của cô, nhưng vẫn có chút chột dạ. Trong khoảnh khắc ánh mắt giao nhau, cô vội vàng dịch chuyển tầm mắt.
Nhìn vào mắt Đỗ Tử Bân, xem chừng lửa giận đang ngùn ngụt dâng tràn.
Đại tiểu thư Vân Ánh Lục của Vân phủ, đừng nói là cải trang thành nam nhi, ngay cả cháy thành tro biến thành gió, hắn cũng có thể liếc mắt một cái là nhận ra.
Bất kể hiện tại hắn được người khác tôn trọng như thế nào, xuất chúng như thế nào, chỉ cần nghĩ tới những ngày nha đầu kia chạy tới cửa nhục mạ hắn, sống chết đòi từ hôn, hắn giống như bị người khác đánh cho một gậy ngay giữa mặt, cũng chẳng kịp rên một tiếng, hôn mê bất tỉnh.
Đây là nỗi nhục không thể thừa nhận, nỗi khổ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuan-sac-nhu-the/1119476/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.