"Rốt cuộc hai người đang nói cái gì?"
Tiểu Thảo gấp muốn chết, nàng hiện tại đã hiểu sâu sắc cái gì kêu là hoàng thượng không vội thái giám đã nóng nảy, này hai người cũng thật là, không bình thường chút nào, nàng còn có thể nhìn ra Viên thuốc (Tư tư đó) đối với Lăng Sương không phải là không có cảm tình, nhưng như thế nào lại cố tình làm mào giấu diếm.
"Liên quan gì đến cô? Chuyện của mình còn không giải quyết tốt còn nhọc lòng thay người khác lo lắng hả?" Phong Uyển Tư trừng mắt nhìn Tiểu Thảo, Tiểu Thảo bĩu môi, ai sợ ai, Phong tổng khẳng định cũng sẽ đứng ở phe của tôi!
Phong Uyển Nhu vẫn không nói chuyện, bưng chén rượu lên, uống một ngụm rượu đỏ, sắc mặt rất là không tốt. Phong Uyển Tư là muội muội của nàng, là nàng nhìn từ nhỏ đến lớn, tuy rằng từng rời đi nhiều năm, nhưng muốn đoán được lòng của Tư tư nghĩ gì cũng không khó.
"Nói à, cô không nói chính là chột dạ!"
Tiểu Thảo ồn ào, nàng đau lòng cho Lăng Sương, tại lúc nàng khó khăn nhất Lăng Sương đã an ủi nàng, nay Lăng Sương bị người ta khi dễ, nàng đương nhiên muốn đứng ra nói chuyện.
Phong Uyển Tư thấy Tiểu Thảo như vậy liền sinh khí, sắc mặt trở nên âm trầm, lúc đầu chỉ là đấu võ mồm đến lúc này là tràn ngập khói thuốc súng.
"Cô có quyền gì đến chất vấn tôi, cô so với tôi có cái gì tốt? Đùa bỡn cảm tình, phải, tôi là người hoa tâm, ít nhất tôi còn dám
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuan-thien-lai-lieu-tuu-dang-dang/2362792/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.