Tiểu Thảo nghe xong lời vừa nói ra của Phong Uyển Nhu giống như bị tạt một gáu nước lạnh vào đầu, trong lòng nàng lúc này dục vọng trong nháy mắt liền bị dập tắt.
Tuy rằng Phong Uyển Nhu đã sớm đoán được Tiểu Thảo sẽ có phản ứng như thế, nhưng khi nhìn đến ánh mắt né tránh của Tiểu Thảo thì tâm Phong Uyển Nhu cũng vô cùng đau xót, giống như có dị vật xẹt qua, mang ra không ít tơ máu.
"Xin lỗi..."
Tiểu Thảo ngập ngừng mở miệng, nhìn Phong Uyển Nhu trong mắt tràn ngập áy náy, Phong Uyển Nhu vẫn không nói gì, thản nhiên nhìn Tiểu Thảo, ở trên cổ nàng, nơi vùng da trắng như bạch ngọc bị một vệt đỏ tươi in dấu lên, đây là do Tiểu Thảo vừa rồi lỗ mang giao xuống như quả ô mai.
Tiểu Thảo nhìn thấy dấu hôn trên cổ Phong Uyển Nhu do mình tạo ra vừa rồi thì cực kỳ hối hận.
Đúng vậy, nàng còn chưa hứa hẹn gì với Phong tổng, thì làm sao có quyền muốn chiếm được nàng?
"Tôi không trách em"
Phong Uyển Nhu đọc được trong mắt Tiểu Thảo sự hối hận, nàng nhẹ nói, đã lâu như vậy nàng và Tiểu Thảo đã dây dưa lâu như vậy...
Dường nhu trong ánh mắt Tiểu Thảo, Phong Uyển Nhu nhìn thấu được ý nghĩ trong lòng nàng.
"Em xin lỗi.."
Trừ bỏ câu xin lỗi, Tiểu Thảo không biết phải nói gì, Phong Uyển Nhu nghe thấy lời này của nàng liền nhíu mày "Tôi không muốn nghe câu xin lỗi, bất luận là kẻ nào cũng có thể, ngoại trừ em!"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuan-thien-lai-lieu-tuu-dang-dang/2362815/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.