Giận hờn nếu tích góp từng tí một thì sẽ có một ngày nhất định bùng nổ, lúc đó lực sát thương sẽ vô cùng khủng khiếp
Tiểu Thảo sau khi làm điểm tâm sáng ở nhà Phong Uyển Nhu vội vội vàng vàng về nhà, ngay cả quần áo cũng chưa kịp thay, chỉ ăn một ít điểm tâm đơn giản rồi đi thẳng ra tàu điện ngầm, trên đường đi liền mua một gói khoai tây ti, nhưng vừa đến công ty chưa kịp ăn đã bị kêu vào văn phòng
"Dương Tiểu Thảo!"
Tiểu Thảo kinh ngạc khó hiểu nhìn Phong Uyển Nhu
Rốt cuộc là làm sao đây? Buổi sáng không phải vẫn rất tốt sao?
Phong Uyển Nhu cắn chặt răng thở sâu, cố gắng khắc chế cảm xúc của mình, nhưng vừa nghĩ tới con cá yêu quý của mình bị chết thảm thì trong lòng lại tràn đầy lửa giận, muốn áp chế cũng áp chế không nổi, hai mắt nàng trợn to, lộ ra cả các sợi máu li ti vô cùng đáng sợ nhìn Tiểu Thảo
"Làm sao vậy? Rốt cuộc có chuyện gì vậy?"
"Cô đối với tôi có thù hận sao? Cô đối với tôi rốt cuộc có bao nhiêu ác ý đây?"
Ngày thường, cho dù có tức giận, Phong Uyển Nhu cũng tuyệt đối không có như thế mà gào thét, Tiểu Thảo kích động nhìn lên nàng, muốn biết tại sao Phong tổng lại kích động như vậy, nhưng nàng lại không dám hỏi, sắc mặt nàng lúc này trắng bệch
"Tôi.."
"Tôi
"Tôi hỏi cô, con cá kia có phải do cô cho nó ăn?"
"Cá? À... là con cá ở trong nhà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuan-thien-lai-lieu-tuu-dang-dang/2362895/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.