Cho dù hiện tại và tương lai trộn lẫn vào nhau, chưa rõ ràng và không dự đoán được, mỗi khoảnh khắc đang trôi qua vẫn đáng nâng niu trân trọng. Anh để lại Bắc kinh công việc, gia đình, cơ hội, bứt mình ra để đến bên cô. Có lẽ biết thời gian giữa họ không nhiều, thực tại rắc rối phức tạp, chỉ có tình cảm là đơn thuần mãnh liệt, tạm thời sống được ngày nào hay ngày ấy. Rốt cuộc họ quyết định cho nhau thời gian, thử xem xét lại mối quan hệ này.
Chẵn chòi hai tuần. Ngày ngày bên nhau.
Họ khác hẳn nhau về thói quen sinh hoạt. Anh chỉ uống nước lạnh, nói chung hễ đồ uống là phải lạnh. Bữa sáng ăn trứng cuộn và thịt hun khói, rưới xốt đặc, uống một cốc cà phê to. Cô thích trà nóng, bữa sáng ăn cháo, thức ăn thanh đạm, rau quả nhiều chất xơ, không thích thịt thà mỡ màng. Khi ngủ anh muốn kéo kín rèm cửa cho phòng đen đặc, giơ tay không nhìn thấy ngón, cô lại thích mở hết rèm ra, để ánh sáng chập chờn trôi nổi, như thế mới dễ ngủ. Anh chú ý ăn mặc sao cho chỉnh tề sạch sẽ, quần áo luôn cần phẳng phiu. Cô thường đi đến những vùng nghèo khó, quen với việc lấy quần áo ra là đắp luôn lên người. Cô vẫn như hồi ở Chiêm Lý, nằm nghiêng cuộn mình lại mà ngủ. Dần dần cũng quen với việc ôm và bị đòi ôm, nắm tay anh đi vào giấc ngủ.
Buổi sáng thức dậy đi làm, trong lúc anh tắm thì cô là quần áo và cà vạt, cà phê và bữa sáng đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuan-yen/851542/chuong-7-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.