Tô Hướng Dương nhìn cái đầu trọc của Quý Vệ Ngôn, cười nói: "Ngày mai cậu có thể đi cùng tôi đến chỗ chú Vương tìm việc, cậu cạo trọc cũng rất tốt, một số đoàn phim cổ trang thích diễn viên quần chúng đầu trọc! còn tóc vàng thì không được, không có đoàn phim nào muốn.
"
Quý Vệ Ngôn: "! "
Sáng nay nghe dân trong thôn nói đã báo cảnh sát, sợ bị hỏi nên anh mới bỏ đi.
Lo mình sẽ bị bắt lại, cảm thấy tóc vàng quá nổi bật, sáng nay hắn ra chợ gần thị trấn, đến chỗ cắt tóc cho người già, tốn ba tệ cạo trọc đầu.
Không ngờ vô tình lại thành việc tốt.
Lúc lên tầng ngủ, Quý Vệ Ngôn bỗng hỏi: "Anh đưa tôi về nhà ở, không sợ tôi là kẻ xấu à?" Tô Hướng Dương còn chưa hỏi xem chứng minh thư của hắn!
Tô Hướng Dương nói: "Cậu là người tốt, tôi tin cậu.
"
Quý Vệ Ngôn ngẩn người.
Tô Hướng Dương nói tiếp: "Hơn nữa nhà tôi nghèo, không có gì hết, cậu muốn trộm cũng không có gì để trộm.
"
Quý Vệ Ngôn không nói gì, một bước leo lên bốn bậc thang, đi lên nhanh chóng.
Tô Hướng Dương nhỏ giọng nói: "Cẩn thận chút, cầu thang nhà tôi không có lan can! " Nhà xây đến đoạn này thì hết tiền, cầu thang cũng không sơn, càng không có lan can.
Anh chưa nói xong, đã không thấy bóng dáng của Quý Vệ Ngôn.
Dạo này trời nóng, nhưng trong phòng có quạt, đủ dùng.
Còn điều hòa! nhà anh không có.
Tô Hướng Dương nói bao điện nước vì nhà anh không có nhiều đồ điện.
Máy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuat-phat-diem-tu-dien-vien-quan-chung/2636503/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.