Ngày hai mươi ba tháng chín, kinh thành hạ xuống trận tuyết đầu tiên. Hoa tuyết bay lả tả bị gió Bắc thổi đến bay tán loạn, rơi xuống da thịt, lạnh đến mức người ta giật mình một cái.
Đến cùng Diệp Vọng vẫn đi Vân Dung.
Ân gia bên kia phái người tới đón, Diệp Tri Lễ cùng Ân Hồng Diệp đưa người đến cửa thành. Ân Hồng Diệp dựa vào Diệp Tri Lễ, viền mắt đã khóc sưng tấy.
Ngược lại là Diệp Vọng niên thiếu không thấy tư vị sầu bi, đối với việc rời nhà đi xa hưng phấn lớn hơn nỗi buồn ly biệt.
Bên hông hắn đeo trường kiếm, trên bắp chân cột dao găm, một thân trang phục, bên ngoài khoác áo khoác da cừu ấm áp, cả người kiên cường như tùng, phấn chấn bồng bột. Hắn ngồi ở trên ngựa, phất phất tay với cha mẹ còn có Diệp Vân Đình đến đưa tiễn, cất giọng nói: "Phụ thân mẫu thân, đại... ca, các ngươi trở về đi thôi!" Lúc gọi một tiếng "Đại ca" kia, ánh mắt hắn né tránh một chút, ngại ngùng nhìn Diệp Vân Đình.
Ân Hồng Diệp tất nhiên là không chịu đi, nhi tử nuôi mười sáu năm, chưa từng rời khỏi bên cạnh nàng. Bây giờ đột nhiên đi xa, dường như cắt một miếng thịt trên người nàng.
Nàng dùng khăn ấn ấn khóe mắt, khàn tiếng dặn hộ vệ tới đón người nói: "Các ngươi cần phải phải chăm sóc kỹ lưỡng thiếu gia, sau khi đến Vân Dung, lập tức hồi âm cho ta."
Một nhóm hộ vệ gật đầu thưa vâng, nàng còn không yên lòng, liền bàn giao Diệp Vọng: "Đi đến chỗ ngoại tổ ngươi, nhớ phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xung-hi-trong-sinh/1155963/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.