Diệp Vân Đình theo Diệp Bạc Như vào trong viện của gã.
Diệp Tri Lễ vừa vặn đi ngang qua nhìn thấy cảnh này, nhăn chặt mày, hỏi người hầu bên cạnh: "Bạc Như thân cận với lão đại như vậy từ khi nào?"
Bây giờ Diệp Vân Đình còn chuyên đến phủ quốc công đưa sách cho gã.
"Chuyện này... hình như chính là từ mới gần đây. Hình như là quen thuộc ở Xuất Vân Tự." Người hầu cũng không rõ lắm, chỉ có thể suy đoán.
"Đợi lão đại đi, gọi Bạc Như đến thư phòng của ta một chuyến." Diệp Tri Lễ sắc mặt không thích, chắp tay đi đến thư phòng ở tiền viện.
Mà hai người bị đàm luận đã đến viện của Diệp Bạc Như. Diệp Bạc Như phất lui hạ nhân, sau khi đóng chặt cửa thư phòng, mới vặn vẹo khuôn mặt, nhẹ giọng nói: "Ngươi còn muốn làm gì đây?"
Từ sau khi giao ra thuốc giải, Diệp Vân Đình không tìm gã, gã cũng không đi tìm y. Mấy ngày nay gã không còn lòng dạ nào làm chính sự, luôn âm thầm sai người tìm kiếm tung tích mẫu thân. Mà không nghĩ tới gã chưa đi tìm Diệp Vân Đình tính sổ, Diệp Vân Đình ngược lại đã đưa thư cho gã trước, hẹn gã gặp mặt ở phủ quốc công.
Gã kiêng kỵ mẫu thân còn ở trong tay y, không dám vi phạm, chỉ có thể cắn răng phối hợp.
"Nhị đệ tức giận như vậy làm gì? Chỉ là nhờ ngươi giúp một việc nhỏ thôi." Diệp Vân Đình thấy gã tức giận, khẽ mỉm cười nói: "Vương gia xuất chinh, trong lòng ta lo lắng buồn khổ không có chỗ bày tỏ, cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xung-hi-trong-sinh/1156063/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.