Diệp Tri Lễ đột nhiên bị áp giải đi khiến không ít quan viên lo sợ.
Vì vậy vốn còn muốn kịch liệt phản đối chuyện ngự giá thân chinh, lúc này không có mấy người lên tiếng nữa. Lý Phượng Kỳ hài lòng nhìn qua đám viên ngoan ngoãn như chim cút, trong lòng nghĩ cố ý để chuyện Diệp tri Lễ đến hôm nay mới xử quả là chính xác.
Thoạt nhìn hiệu quả kinh sợ tương đối lớn.
Không ai phản đối còn vì Lý Phượng Kỳ vốn là võ tướng, đương nhiên có thể ngự giá thân chinh. Vì vậy sau năm ngày chuẩn bị lương thảo quân nhu, Lý Phượng Kỳ tự mình dẫn binh tới Trung Châu.
Ở kinh thành đã có Diệp Vân Đình tọa trấn.
Ngày xuất chinh, tất cả văn võ bá quan đều đến đưa tiễn. Lý Phượng Kỳ đổi long bào, mặc một bộ giáp đen, trường đao dắt bên hông, khí thế lẫm liệt. Phía sau hắn, hai vạn quân Huyền Giáp đội hình chỉnh tề, hào khí vạn trượng.
Uống xong chén rượu tiễn bước, đại quân xuất phát.
Mãi đến khi không nhìn thấy thân ảnh của đại quân, Diệp Vân Đình mới bãi giá hồi cung.
Theo sau có đủ văn võ bá quan, nhìn thân ảnh bên trên ngự liễn, tâm trạng khác nhau nhưng ai nấy đều thở phào một ngụm ——trước đó hoàng đế còn ở đây, trên đầu bọn họ dường như lúc nào cũng lơ lửng một thanh đao, cả ngày tinh thần căng thẳng, hoảng loạn. Bây giờ hoàng đế đi, bọn họ cuối cùng có thể thả lỏng.
Bầu không khí trong nhóm quan viên thoải mái hơn nhiều.
Diệp Vân Đình liếc nhìn những người đó cười
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xung-hi-trong-sinh/518963/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.