Cơm nước xong gột rửa tẩy sạch rồi, Liễu Thư liền khẩn cấp muốn làm ra chậu gỗ linh tinh.
"Mọi người là muốn đi làm gì vậy?" Mấy ngày nay Eva chỉ ước gì dính lên Liễu Thư, nghĩ đến ngày mai lại có ăn ngon lập tức ngất ngây không cách nào nói được. Giờ vừa thấy tư thế Liễu Thư và Allen dọn dẹp một chút lại chuẩn bị đi ra ngoài, nhất thời mắt sáng rực sáng ngời lên. Họ mới vừa đi ra ngoài từ sáng đến trưa thì mang về quái nhiều gai ăn ngon, lúc này lại muốn đi ra ngoài chẳng lẽ lại có cái thứ gì tốt.
Liễu Thư đơn giản giới thiệu mình và Allen muốn đi ra ngoài để làm gì, Eva chưa nói hai lời giơ hai tay tỏ vẻ nhất định phải gia nhập, còn kéo đến một sức lao động —— Oman.
Đối với cái này đương nhiên Liễu Thư sẽ không cự tuyệt, huống hồ còn có sức lao động miễn phí đấy, thật tốt.
Một nhóm bốn người thương lượng xong thì ra khỏi bộ lạc, trước khi đi Liễu Thư nghĩ nghĩ dọn sạch ba lô ra, để ngừa ở bên ngoài có thể gặp một vài thứ không thể ngờ nào đó mà có cái đựng mang về nhà.
Vì đẩy nhanh tốc độ Eva ngồi ở trên thú hình của Oman, tự nhiên Liễu Thư đã có Allen chuyên trách tọa kỵ.
Mục đích lần này Liễu Thư tỏ vẻ muốn tìm một ít cây thô to, cho nên hai anh em Allen trực tiếp vượt qua sườn núi nhỏ bắt cá buổi sáng, bay thẳng đi tới phía trước. Không thể không nói từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-den-bo-lac-nguyen-thuy/943597/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.