Giữa trưa.
Bạch Trà Trà gọi Tống Yến tới.
Nguyễn Đình Tu gọi Nam Cung Dạ cùng Thất Dạ Tuyết tới.
"A Yến, Cung Dạ, Dạ Tuyết, thật xin lỗi, quan hệ chúng ta tốt như vậy, ta lại che giấu thân phận của mình......"
Không đợi Nguyễn Đình Tu nói xong, Nam Cung Dạ liền ngắt lời: "Không cần xin lỗi, lão đại không có làm gì sai, nếu như không phải bởi vì tận thế tiến đến, coi như ngươi có cùng chúng ta nói ngươi là hấp huyết quỷ, chúng ta cũng sẽ không tin tưởng."
Thất Dạ Tuyết gật gật đầu: " Thân phận này của lão đại có chút đặc thù, đã thuộc về tồn tại trong truyền thuyết, cho nên hoàn toàn không cần xin lỗi, ngươi không có nghĩa vụ nhất định phải nói cho chúng ta biết."
Tròng mắt Tống Yến xoay chuyển, nói lời ra càng làm người ta kinh ngạc: "Đêm qua ta nghiêm túc suy nghĩ một đêm, ta muốn hỏi, ta có thể gia nhập hấp huyết quỷ nhất tộc các ngươi hay không?"
Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía Tống Yến, há hốc mồm.
Nam Cung Dạ nhìn chằm chằm Tống Yến, giống như là ngộ ra cái gì, cũng hỏi: "Hấp huyết quỷ có phải là bất lão bất tử? Các ngươi muốn uống m.á.u không? Uống m.á.u động vật được không? Hay bắt buộc phải là máu người mới chịu? Hiện tại trên đời hấp huyết quỷ còn nhiều không? Có phải bị các ngươi cắn một cái liền trở thành hấp huyết quỷ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-den-mat-the-tu-choi-lam-bia-do-dan/2240592/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.