Editor: Sunie
Không có màn dạo đầu quá nhiều, tối nay hắn thiếu vài phần ôn nhu và nhiều thêm vài phần tà ác, sắc dục trộn lẫn, thoáng cái đã đâm cả cây côn th*t vào chỗ sâu nhất trong hành lang.
"Hừm..."
"A!"
Hai người đồng thời phát ra tiếng kêu.
Phạm Vệ Lăng cố định tay nàng trên đỉnh đầu, một cái tay khác nâng một bên chân ngọc của nàng lên, phần eo chuyển động mãnh liệt, đường hành lang có phần khô khốc khiến xúc cảm ma sát càng mãnh liệt.
"Đau... Không cần... Ưm a... Không... Cần... Sắp hỏng rồi..." hoa huy*t của Thẩm Uyển vừa nóng vừa đau, phân không rõ là đau đớn nhiều hơn hay khoái cảm nhiều hơn, chỉ biết xin tha.
côn th*t Phạm Vệ Lăng thật sự quá lớn, khối thịt ở hoa hạch bị đẩy sang hai bên, lớp gần với côn th*t nhất lật trong ngoài theo côn th*t thọc vào rút ra, trong chốc lát đã sưng tấy.
Ngoài cửa sổ mưa xối xả, như muốn cọ rửa cả thế giới. Tia chớp chói mắt, nhưng Thẩm Uyển không né tránh, dựa vào ánh sáng của tia chớp muốn thấy rõ dung mạo của người ở phía trên, nhưng người này lại hết sức giảo hoạt, hắn kéo màn che xuống, ngăn chặn tia chớp ngoài cửa sổ, bức màn che khuất phần lớn ánh sáng. Thẩm Uyển chỉ cảm thấy mình giống như bị cận thị rất nặng, mờ mờ ảo ảo, trước mắt một mảnh mơ hồ.
Cặp mắt đào hoa của Phạm Vệ Lăng hơi lóe lên, trên môi nở một nụ cười, ngón tay linh hoạt khảy chấm đỏ nhỏ ở trước ngực nàng, phần eo chuyển động liên tục, mỗi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-den-thanh-lau-thanh-dau-bang/486885/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.