Editor: Sunie
Phạm Vệ Lăng nhẹ nhàng dùng hàm răng mài vài cái, ngậm lấy âm đế liếm mút, đồng thời dùng đầu lưỡi nhanh chóng trượt qua lại ở âm đế.
"A... Ưm hừ... Ưm..." Đầu lưỡi mềm mại khuấy động hóa thành khoái cảm, Thẩm Uyển đè cái đầu đang đong đưa ở giữa hai chân, ý đồ muốn càng nhiều, "A... Công tử... Thật thoải mái, còn muốn... Anh Cơ thật thoải mái... Ừ a... Ưm ô..."
Phạm Vệ Lăng vừa liếm láp âm đế, tay phải vừa từ trên đùi trắng nõn trượt đến giữa chân. Quả nhiên, từng luồng mật dịch đã tuôn ra bên ngoài.
Ngón giữa từ từ cắm vào, xoay tròn câu lộng ở hành lang, hành lang ẩm ướt ấm nhuận dễ dàng tiếp nhận một ngón tay. Phạm Vệ Lăng lại từ từ thò ngón trỏ vào, ma sát ở nơi nhỏ mẫn cảm của nàng.
"A... Ưm a..." Thẩm Uyển than thở, hơi ngẩng đầu lên, cái miệng anh đào nhỏ nhắn hơi mở ra. Phạm Vệ Lăng nhìn đúng thời cơ, rút ngón tay trong hành lang ra, nhét vào trong miệng nhỏ của nàng.
"Tới, nếm thử hương vị của mình một chút." Hắn cắm hai ngón tay vào cái miệng nhỏ của nàng quấy loạn, một cái tay khác nắm một bên bầu vú xinh đẹp của nàng, giống như nhào bột vậy. Bộ ngực của Thẩm Uyển tuy rằng không thể xưng là vú to, nhưng cũng không nhỏ, cho dù là bàn tay dày rộng của Phạm Vệ Lăng cũng không thể nắm lấy toàn bộ.
"Thế nào? Ăn ngon không?"
"Ô... Ưm ô..." Trong miệng Thẩm Uyển ngậm ngón tay, nói không rõ, khoang miệng tràn đầy hương vị của mật dịch, mặn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-den-thanh-lau-thanh-dau-bang/486894/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.