"Anh là ai? Anh dùng cái gì dụ dỗ Bách Tuế và Phúc Bảo nhà em?"
Cửu Cân tiến lên, đẩy Nghiêm Trung Kiệt ra, chắn trước mặt Bách Tuế và Phúc Bảo, hai tay chống nạnh, người cao một mét năm, khí thế ba mét.
Nghiêm Trung Kiệt sửng sốt mấy giây, thấy trước mắt là một con bé núc ních thịt thì cố ý ghẹo cô bé, bảo: "Bách Tuế Phúc Bảo là ch.ó nhà em? Nhưng vì sao bọn chúng nghe lời anh?"
Mộng Vân Thường
Nói xong, cậu ấy lắc lắc thịt chuột đồng thơm ngào ngạt về phía Bách Tuế và Phúc Bảo. Sau đó, Bách Tuế Phúc Bảo chán ghét đẩy Cửu Cân vướng víu, chạy đến trước mặt Nghiêm Trung Kiệt vẫy đuôi, vẻ lấy lòng rất rõ ràng.
"Đừng nóng vội, một người ba con, đều có phần!"
Nghiêm Trung Kiệt sờ đầu bọn chúng mấy lần, còn cố ý đắc ý hất cằm với Cửu Cân.
Khuôn mặt mũm mĩm của Cửu Cân xanh rồi đỏ đỏ rồi xanh, căm ghét c.ắ.n chặt răng, cô bé sống chín năm, chưa từng mất mặt như thế bao giờ!
Cô bé không trách Bách Tuế và Phúc Bảo, chỉ trách hồ ly tinh nam này quá ghê tởm, dụ dỗ Bách Tuế và Phúc Bảo của cô bé tới mức “chó đức” cũng bị mất.
"Em liều mạng với anh!"
Cửu Cân siết chặt nắm đấm, c.ắ.n răng nghiến lợi xông tới, giống như một viên đạn thịt nhỏ.
Cô bé muốn bảo vệ tôn nghiêm và sỉ diện mà cô bé đã mất đi!
Bách Tuế Phúc Bảo sáng mắt, lanh miệng, tha thịt trong tay Nghiêm Trung Kiệt đi, đi qua bên cạnh nằm sấp xuống, nhàn nhã ăn thịt, mặc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-ta-nguoc-tra-lam-giau/2981771/chuong-925.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.