Sau nhiều ngày bế tắc, cuối cùng Phương Tri Ý đã tìm ra một lối đi khác. Cô không chọn cách chắp vá trên bản thiết kế cũ, mà trực tiếp dẫn dắt nhóm kỹ sư thay đổi theo một hướng hoàn toàn mới. Giải pháp ấy, tuy táo bạo, nhưng là khả thi nhất trong tình hình hiện nay.
Hôm nay, phòng thí nghiệm lần đầu tiên nhận được tin vui. Không khí vốn nặng nề như được thổi một luồng sinh khí mới. Phương Tri Ý quyết định công bố toàn bộ thiết kế tiếp theo, để mọi người cùng góp trí, mở rộng phương án, sáng tạo ra những bước đột phá mới dựa trên nền tảng ban đầu.
Cô vừa giảng giải, vừa viết vẽ lên bảng. Lời nói sắc bén, lập luận chặt chẽ, từng con số, từng đường nét khiến cả phòng im phăng phắc. Không ai muốn rời đi, đến mức bữa trưa cũng bị bỏ quên.
Khi Trương Khâu bước vào, ông thấy những gương mặt trẻ căng đầy nhiệt huyết, đôi mắt sáng rực bám theo từng lời của Phương Tri Ý. Nghe cô phân tích, ông có cảm giác như thắng lợi đã không còn xa.
Trương Khâu ban đầu đến phòng nghiên cứu chỉ để gọi mọi người đi ăn cơm. Nhưng vừa bước vào, ông đã bị cuốn ngay vào bài giảng của Phương Tri Ý. Ông ngồi xuống một góc, lặng lẽ lắng nghe, đến khi tiếng vỗ tay vang lên rộn rã mới giật mình sực nhớ.
Phương Tri Ý dẫn dắt tập thể lần đầu tiên vượt qua một nút thắt lớn như vậy, trong lòng cũng dâng lên cảm giác thành công chưa từng có. Cô thầm nghĩ, nếu không làm nghiên cứu,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-den-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-khi/2881282/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.