Trời dần sáng, Từ Ca đặt chày cối trong tay xuống, cởi áo nhẹ nhàng trèo lên gác xép.
Trong chăn mang theo hơi lạnh đặc biệt của buổi sáng sớm, Từ Ca lạnh run người, khó hiểu nhìn Xà Khí, Xà Khí vẫn đang say ngủ.
Từ Ca thở phào nhẹ nhõm, ôm eo Xà Khí vùi đầu ngủ say.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
.
Từ Ca dần tỉnh lại trong mùi cơm thơm, lông mi khẽ run, mở mắt nhìn trần nhà ngẩn người.
Ngẩn ngơ một lúc, Từ Ca khó khăn ngồi dậy trèo về phía lan can.
Xà Khí đang thái rau dại, nghe thấy động tĩnh trên lầu ngẩng đầu nhìn lên.
“Chào buổi sáng Đại Xà.” Từ Ca dụi mắt, ngáp liên tục vì buồn ngủ.
“Chào buổi sáng Từ Ca.” Xà Khí cong môi cười.
Từ Ca vỗ vỗ mặt, lấy hết can đảm từ gác xép xuống, vừa đi về phía tủ đựng gỗ bạc hà, vừa nhìn vào nồi: “Mấy giờ rồi?”
Xà Khí nhìn ra ngoài cửa sổ, tiếp tục thái rau dại: “Trời vẫn chưa tối.”
Cái gì mà trời vẫn chưa tối? Từ Ca trợn to mắt, chạy tới cửa sổ, gỗ bạc hà trong miệng suýt rơi xuống đất.
Hoàng hôn rất đẹp, lọt vào mắt đều là màu hồng cam.
Cô ngủ cả ngày sao? Từ Ca lùi lại nửa bước, không dám tin nhìn Xà Khí: “Vậy anh còn nói với em chào buổi sáng?”
Xà Khí đang nấu cháo thịt rau dại, không nghĩ ngợi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-den-the-gioi-thu-nhan-ta-bi-mot-con-ran-lon-nuoi-duong/1021017/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.