Đêm càng về khuya.
Cửa sổ hé ra một khe nhỏ, gió đêm mát mẻ khẽ lùa vào, rèm cửa cuốn lên rồi nhanh chóng rơi xuống.
Thời Mộ ngủ trên giường sô pha, trên người chỉ đắp một tấm chăn mỏng, một chân trên sô pha một chân hướng xuống đất.
Cô càng ngủ sâu thì có một số thứ lại càng tỉnh táo.
Mị Cổ tồn tại cùng trái tim ngày càng lớn mạnh theo thời gian, khi vật chủ không biết gì, nó không ngừng tỏa ra mùi hương làm rối loạn ý thức điều khiển thần kinh não của con người.
Đêm là lúc mọi thứ đang say giấc, là điều kiện thuận lợi cho các thế lực tà ác phát triển , là thời điểm hoàn hảo để nó giành quyền lực hướng lên. Mị cổ thừa cơ tránh đi Đằng cổ, khống chế chân tay Thời Mộ đứng dậy.
Cô nhắm mắt lại, chân tay cứng đờ, leo lên chiếc giường lớn ở giữa như mộng du, nằm thẳng trước mặt chàng trai trên giường, chẳng khác gì một con lợn chết.
Đằng cổ có điểm phát giác, bắt đầu thức tỉnh, mị cổ sốt ruột dừng lại động tác, nhưng vẫn là không dừng được phát tán hương khí.
Nó chỉ có một mục đích, là hút tinh lực của Phó Vân Thâm, chỉ cần thực lực có thể vượt qua dây Đằng cổ kia là có thể thoát khỏi sự khống chế chết tiệt.
Mười bảy, mười tám tuổi sự tự chủ còn chưa được mạnh mẽ, Phó Vân Thâm còn đang ở trong thời kì tuổi trẻ dồi dào , cũng sẽ có chút rung động , mùi hương cám dỗ nhanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-den-truoc-khi-dai-lao-hac-hoa/2305570/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.