Editor: Ái TuyếtA Diệp không nói gì chỉ trực tiếp dẫn A Hỉ và những người khác đi nướng thịt.Mùi nước gừng thoang thoảng tỏa ra khiến các tộc nhân phải rướn cổ vừa ngửi mùi hương vừa khe khẽ nói nhỏ: "Thịt nướng thơm quá!""Phương pháp của A Sắt thực sự rất tuyệt vời.
Thịt thêm nước gừng thơm đến nỗi tôi muốn nuốt luôn đầu lưỡi!""Kỳ quái, đàn ông đi săn còn chưa về, sao bây giờ lại nướng thịt?""Là A Sắt nói chúng ta muốn có sức lực thì mỗi ngày phải ăn ba bữa.
Chính là thời điểm mặt trời trên đỉnh đầu chúng ta sẽ ăn thêm một bữa!""Tôi thích nhất là ăn thịt nướng, vừa ngon vừa thơm, thật là tốt quá!""Đừng chỉ nghĩ đến ăn uống, lúc này còn có thể tìm được dã thú ăn ba bữa.
Đến thời điểm phong tuyết, mọi người sẽ ăn cái gì?"Các tộc nhân đều trầm mặc.Tiêu Sắt mơ hồ nghe được, hỏi Dạ Phong đang mài rìu đá: "Làm sao mọi người có thể sống sót qua ngày phong tuyết?"Ngày phong tuyết mà Tiêu Sắt nói đến, chính là ngày tuyết rơi của mùa đông.Dạ Phong tiếp tục động tác trên tay cũng không ngẩng đầu lên, đáp: "Toàn bộ người trong tộc cùng nhau rúc vào trong sơn động để giữ ấm.
Mọi người đều ăn ít nhất có thể."Tiêu Sắt đột nhiên nhận ra rằng đây là cách mà họ trải qua mùa đông.
Nghĩ đến cảm giác các tộc nhân quây quần bên nhau suốt mùa đông, từng bữa đói khát, Tiêu Sắt như phát điên lên, buột miệng hỏi: "Sẽ có người chết sao?"Dạ Phong dừng tay một chút, ngước mắt nhìn Tiêu Sắt, ánh mắt thâm thúy, ngữ khí
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-den-vien-co-lam-nuong-tu-da-nhan/2618094/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.