Editor: Ái TuyếtMùi thơm của canh cá thú khiến những tộc nhân chưa từng nếm thử đều duỗi cổ nhìn vào chiếc nồi đá lớn.Ngoại trừ mấy người A Đạt không xếp hàng trước đó, thì những người khác đều ngoan ngoãn cầm bát tre xếp thành hàng.A Diệp đứng bên cạnh Tiêu Sắt, cùng cô phân phát canh cá thú cho những người trong bộ tộc.Quá nhiều người nhưng canh lại quá ít, để mọi người cùng uống, mỗi người chỉ được phát nửa miếng thịt cá thú cỡ lòng bàn tay, còn lại chỉ là nước canh.A Trà muốn giúp đỡ, nhưng Tiêu Sắt lại trực tiếp bưng cho cô ấy một bát canh cá: “Đi sang bên đó ăn đi, cẩn thận xương cá.”A Trà cảm động không thôi, bưng canh cá sang một bên ngồi uống.
Vừa nhấp một ngụm, ánh mắt cô ngạc nhiên sáng lên: "Oa, A Sắt, ngon quá.
Uống ngon thật! A, nóng quá!"Tiêu Sắt nghe tiếng nhìn sang, hóa ra A Trà trực tiếp bốc cá thú trong bát bằng tay nên bị bỏng.Tiêu Sắt thật sự không biết nên khóc hay cười, cầm chiếc đũa tre đã chuẩn bị sẵn trong tay, nhẹ nhàng gắp miếng thịt cá nóng hổi: “Cô xem, dùng như thế này, có đôi đũa này thì bất kể là thứ gì cũng đều có thể gắp được, cũng không sợ bị nóng bỏng." .Ánh mắt A Trà sáng ngời nhìn Tiêu Sắt: "A Sắt, cô thật lợi hại, để tôi thử xem!"Kết quả là sau khi thử nhiều lần, cô vẫn không học được, lại trở thành các ngón tay bắt đầu đánh lộn với chiếc đũa."Từ từ, đừng vội, như thế này." Tiêu Sắt dạy A Trà cách cầm đũa, những tộc nhân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-den-vien-co-lam-nuong-tu-da-nhan/2618101/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.