CHƯƠNG 555
“Hả? Không biết? Ông còn có mặt mũi để nói như vậy.” Vẻ mặt Trương Cao Ân trở nên rất khó coi: “Lúc đầu là tự mấy người lựa chọn, bây giờ mấy người không có tư cách ép tiểu Ly đồng ý, trừ khi con bé tự nguyện, nếu không đừng ai nghĩ đến chuyện dùng những lời nói không biết xấu hổ này để ép.”
Dù sao Trương Cao Ân cũng là trưởng thôn, lời nói cũng rất có khí thế.
Rất nhiều người dân trong làng trở nên ỉu xìu, nhưng có một số dân làng vẫn không muốn từ bỏ.
Trương Cao Ân là một người có kinh nghiệm, sao có thể không nhìn ra sự suy tính trong lòng những người kia?
Vì vậy lạnh lùng cảnh cáo: “Đừng ai có những suy nghĩ không chính đáng, nếu không nhất định sẽ đuổi mấy người ra khỏi thôn.”
Đuổi ra khỏi thôn, đây là chuyện là những dân làng sống dựa vào đồng rộng không dám tưởng tượng đến.
Bởi vì một khi bọn họ thật sự bị đuổi ra khỏi thôn, đồng nghĩa với việc đợi chết.
Ai mà không muốn sống?
Đương nhiên cũng có người giống như góa phụ Lê.
Bà ta cảm thấy con trai của mình là tú tài, thân phận đương nhiên cao hơn người khác một bậc, nên không thèm đặt những lời uy hiếp của trưởng thôn vào trong lòng.
Đúng lúc này lại lên tiếng nói: “Sao lại là chúng tôi lại ép cô ấy? Trưởng thôn nói câu này phải xem lại lương tâm của mình, tại sao ông ăn thịt thì được, còn chúng tôi uống canh lại không được?”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-cha-con-toi-dau-roi/518769/chuong-555.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.