Phải mất những một tuần, thuốc của Tống Như Quỳnh mới hết tác dụng.
Đình Nguyệt Hy uể oải ngồi dậy, toàn thân đau nhức như bị lăn trì xử tử, quả nhiên, suốt một tuần không làm gì chỉ nằm yên một chỗ đúng là hành chết người ta mà!
Tống Như Quỳnh vẫn rất nhanh tay nhanh chân chuẩn bị thùng gỗ cùng nước ấm cho nàng tắm rửa, tiện thể báo cáo lại một chút việc xảy ra trong khi Đình Nguyệt Hy đang ngủ say trên giường.
"Trước tiên, nô tỳ phải chúc mừng chủ tử trước." Tống Như Quỳnh vừa chải lại tóc cho nàng vừa cười nói, "Trong lúc chủ tử hôn mê, Thái hậu đã cất nhắc việc thăng phân vị cho người vì đã có công cứu giá, bây giờ nô tỳ nên gọi người một tiếng Hiền Quý nhân rồi."
"Hiền Quý nhân? Ta một lúc có thể thăng hai phân vị?" Đình Nguyệt Hy không dám tin hỏi lại Tống Như Quỳnh, chuyện thăng vượt cấp bậc này rất hiếm khi xảy ra, hầu như từ khi Sở Cửu Khuynh lên trị quốc đến nay, cũng chỉ có duy nhất Mai Quý phi được ân sủng như vậy.
"Đây là ý của Thái hậu, người rất mong chủ tử sớm ngày bình phục.
Chưa kể đến lúc nghe tin chủ tử trúng độc, Thái hậu đã không ngần ngại ở Tĩnh Tâm điện hai ngày hai đêm cầu bình an cho người, phi tần trong hậu cung ai nấy đều ghen tỵ chủ tử thật có phúc phận, ngoài tiên đế cùng Bệ hạ ra, Thái hậu chưa từng cầu phúc riêng cho ai như vậy bao giờ..." Tống Như Quỳnh vừa bóp vai cho nàng vừa nói, "Còn nữa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-hoang-de-hay-mau-quy-phuc-ta/1675431/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.