- Ở đó có chuyện gì ?
- Thưa thần nữ, nghe đâu là vì vương hậu tự ý xuất cung. Khiến vương thượng nổi giận nên người ra lệnh cho những kẻ liên quan đến, đánh đến khi vương hậu trở về.
Mục Linh có việc đi ngang qua Ngọ Môn, nghe tiếng than khóc của của các cung nữ và thái giám nên đành ghé qua xem. Thoáng dừng lại khi nhìn thấy Yên Chi cũng chịu phạt chung với họ, Mục Linh bước đến, định bảo dừng thì may đâu có người báo Vương Hậu đã trở về. Nên tất cả đều được tha, Mục Linh đỡ Yên Chi, dìu nàng trở về điện. Mục Linh cởi y phục của y, chỉ một mình trong phòng đích thân giúp Yên Chi thoa thuốc, da thịt tím bầm nhức nhói khiến Yên Chi không kiềm được nước mắt, dù vậy nàng vẫn không oán giận vương thượng một chút nào cả.
- Ta đã bảo, ngươi đừng cố dính vào y quá nhiều. Vương thượng chỉ có mỗi y, nếu như có gì không hài lòng, thay vì trút lên y thì ngươi sẽ là thế thân.
- Yên Chi được vương thượng cứu sống, mạng này ngài muốn quyết thế nào cũng được.
- Một người trung thành, một kẻ si tình nhưng lại không là gì với vương thượng. Nói ra thật buồn cười.
Yên Chi biết rõ từ lúc xảy ra chuyện, vương thượng không còn đoái hoài đến Mục Linh, vừa thương xót vừa giận. Thương vì nàng rất chung tình với vương thượng, giận vì nàng không thể tìm hạnh phúc của riêng mình mà định chôn thân ở đây ngày ngày nhìn vương thượng vui vẻ bên cạnh vương hậu còn mình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-lam-hoang-hau/233698/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.