Gia Ly lúc đó vẫn còn rất vui vẻ, cậu muốn đến thăm Liễu Yên để xem sức khoẻ của ả thế nào, cùng với việc cậu rất nhớ Mộc Minh, đã lâu không bế đứa trẻ khéo nịnh đó trên tay rồi. Cậu híp mi hôn hôn lên má Mộc Vương rồi đưa cho cung nữ bế, riêng cậu một mạch đến ngự phòng của ả. Nhưng đi đến nơi Gia Ly nghe tiếng gào khóc của cung nữ theo hầu Liễu Yên, cả thân phụ của ả cũng ở đó. Không biết điều gì xảy ra mà trên tay ngài lại cầm kiếm lên như muốn giết Liễu Yên, mẫu thân của ả phải quỳ xuống cầu xin hết lời. Cậu vẫn không biết chuyện gì xảy ra nhưng nếu không cản thì Liễu Yên sẽ bị đánh chết mất.
- Dừng tay.
Gia Ly ra lệnh cho họ, lời của cậu khiến họ càng hoang mang lo lắng hơn. Bỗng Mễ Gia đồng loạt quỳ xuống dập đầu xin ban tội chết, cậu cảm thấy rất bất an. Nhũ mẫu bỗng khóc nấc cả lên, ai cũng đều khóc. Chỉ riêng Liễu Yên là đang phát điên, ả vừa cười vừa khóc khi thấy vẻ mặt lo sợ của Gia Ly. Cậu lấy hết can đảm vốn có, hỏi họ.
- Mộc.. Mộc Minh đang ở đâu? Có phải? Y vẫn đang ngủ không? Y đâu?.. Các ngươi.. nói ta biết. Mộc Minh vẫn còn ở trong phòng đúng không? Mau đem y ra cho ta
Gia Ly nhất quyết đẩy họ ra khi họ cản mình vào phòng. Trong lòng chợt hiện lên cảm giác lo lắng tột độ khi nhìn thấy một tấm khăn trắng được đắp trên nôi.. cậu run rẩy đến mức chân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-lam-hoang-hau/233717/chuong-60-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.