Hắn suy nghĩ, tại sao nàng ấy lại biết tên ta, hắn nghĩ ngợi bước đi đến Phủ lộ.
Hắn bước vừa trong phòng, xung quanh phòng là một hàng dài tủ gỗ, để nhiều quan thư cùng với hai người ngồi.
Hắn liền tiến tới mang theo vài quan thư ngồi xuống nói: "Các vị huynh đệ ta mới nhậm, chức mong các vị chỉ điểm.
"
Có hai thiếu niên ngồi đây, đang xử lý từng quan thư, một người đọc rồi đưa qua cho thiếu niên bên cạnh ấn dấu quan phủ, việc rất là nhẹ nhàng nhưng khi hắn nhìn sang bên cạnh.
Là một đống quan thư cao hơn hai mét, thành hàng dài, hắn nuốt nước bọt, đây là cái gì việc này quá nhiều đi a, hắn vừa hỏi hai thiếu niên đang làm việc liền dừng lại.
Hai người ngước lên nhìn Trương Tam, hai người mắt đều thâm bầm tím, con ngươi đen ngòm, tóc bù xù giống như mười ngày chưa gội, nhìn Trương Tam hắn liền nói.
"Ồ người mời, chào mừng ngươi đến với địa ngục, à quên giới thiệu ta tên Tông Đản, làm việc trong quan phủ được mười năm năm.
"
Hắn vừa dứt lời liền hết hơi miệng khô héo, liền cúi người múc nước bên cạnh uống, thiếu niên bên cạnh hắn cũng như vậy nhưng mặc một bộ đò quan phủ rách rưỡi.
Hắn là một tên đầu hói, tóc đã không còn nhiều chỉ là một phần nhỏ tóc, hắn nhìn lên Trương Tam cười nói.
"Ta tên Hói Đầu, chào ngươi.
" Trương Tam gật đầu cười ngồi xuống nói: "Chào hai vị đại ca ta cũng giúp một tay.
Hai thiếu niên Hói Đầu cùng Tông Đản gật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-may-man-ta-chi-la-vai-phu/2615198/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.