Tôi cùng Saphia nhận thưởng và nhanh chóng về biệt thự trước khi mặt trời lên trên đỉnh đầu. Thời tiết thực sự quá nóng.
"Cậu chủ, vừa nãy cậu tuyệt lắm đó! Thần thái khó ai sánh bằng luôn" (Saphia)
"Ăn may thôi, nhưng mà với đống nguyên liệu này, tôi sẽ chờ đợi những món cô chuẩn bị đấy"
"Vâng~!" (Saphia)
Saphia nhảy chân sáo trong khi quay vòng vòng, mặc kệ những giọt mồ hôi đang đầm đìa trên khuôn mặt. Quần áo hầu gái cũng thấm dần nước và nhìn thấy hết những gì ẩn bên dưới lớp vải.
"Cô không mặc áo ngực à—"
[kENg, KENgg, KEng!]
"Gì vậy?"
Một âm thanh như một chiếc chuông kim loại lớn vang lên từ gần bến cảng làm tôi chú ý.
"NyAh, Chúng lại tới rồi" (Saphia)
"Chúng? Có cướp biển sao?"
"Không phải!" Saphia lắc đầu, "Cướp biển sẽ bị Hải Nhân Ngư tiêu diệt trước khi đến được đây, người sử dụng tuyến đường biển gần đây nhất trong 1 tháng gần đây là cậu chủ đấy"
"Đó là tiếng báo hiệu của Mộc Nhân Tộc bị tấn công, xem ra các đoàn buôn bán nô lệ cũng quay lại rồi" (Saphia)
Tôi im lặng.
"Hàng trăm cá thể Mộc Nhân Tộc có thể đang bị giết chóc, đánh đập và giam nhốt như động vật vì họ không có khả năng chống trả" (Saphia)
Mộc Nhân Tộc vốn là tộc yếu đuối, Miêu tộc tuy có tốc độ cao nhưng số lượng cá thể quá ít, các tộc khác cũng sống rải rác, còn con người thì phần lớn đều là nông dân, lái buôn. Dù có đánh lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-sang-the-gioi-khac-cung-em-gai/1650498/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.