Sau một hồi im lặng.
Tiếng cười lạnh vang vọng khắp căn hầm tĩnh mịch.
"Vì Kỳ gia? Thật nực cười. Giết vợ, g.i.ế.c con, chỉ vì vận may của cá nhân ông mà thôi."
Kỳ Nho nhìn về phía lu rượu đựng thi thể, ông ta ngừng xoay nhẫn ngọc, nheo mắt lại: "Cô là ai? Ai cô tư cách xen vào chuyện nhà tôi?"
"Tôi là ai không quan trọng." Sở Nguyệt Nịnh nhìn vẻ mặt của Kỳ Nho, vạch trần bộ mặt dối trá của ông ta.
"Nhưng thật ra ông, vận mệnh cả đời dựa vào vợ, g.i.ế.c vợ g.i.ế.c con, ông không sợ bị báo ứng sao?"
Vừa dứt lời, ánh mắt Kỳ Nho trở nên lạnh lẽo: "Câm miệng!"
Ông ta đã quên đi bao nhiêu năm rồi, còn có người dám nhắc đến chuyện dựa vào vợ trước mặt ông ta.
Sở Nguyệt Nịnh xoay thanh kiếm gỗ đào trong tay: "Vận mệnh dựa vào vợ, đỉnh điểm cũng chỉ có 25 năm. 25 năm trước, ông dựa vào vận may của vợ để khởi nghiệp thành công trong thương trường. Nhưng đời người không có số mệnh nào là vĩnh cửu, vì vậy từ năm đó, vận may của ông bắt đầu suy giảm."
"Công ty và cổ phiếu của ông liên tục gặp biến động, chỉ cần sơ hở một chút, ông sẽ rơi vào cảnh tán gia bại sản."
"Ông không cam tâm, để cứu vãn vận may, ông liền đi tìm thầy phong thủy và biết được trận Nhân Tế Tục Vận. Dùng m.á.u vợ để giúp ông hồi sinh vận may, khiến cho vận khí của Kỳ gia không suy giảm."
"Sau đó, vận mệnh của nhà họ Kỳ tuy có tốt hơn một chút, nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-ta-dung-ki-nghe-boi-toan-thien-dinh-de-kiem-song/2705747/chuong-616.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.