Lần này nàng không muốn Bạch Hủ và những thương nhân khác lũng đoạn các sản phẩm nàng tạo ra.
Nàng muốn dựa vào sản phẩm mới để thu hút nhiều thương nhân tới bán sỉ.
Như vậy mới có thể thúc đẩy nền kinh tế của huyện Nam Khê.
Đối với những từ ngữ mới mẻ nghe được từ tiểu tức phụ, Tiêu Hàn Tranh đã sớm quen thuộc rồi.
Hiển nhiên chỉ trước mặt hắn nàng mới nói vậy, khi ra ngoài Thời Khanh Lạc luôn cẩn thận lời ăn tiếng nói.
“Cái này chúng ta có thể thử, ta cảm thấy suy nghĩ của nàng rất tốt.”
“Chúng ta có thể cùng Mạc Thanh Lăng trò chuyện bàn cách phát triển huyện Nam Khê.”
Nếu có sự trợ giúp của tri huyện, thì làm việc sẽ dễ dàng hơn.
Thời Khanh Lạc gật đầu: “Đúng là phải nói chuyện với với Mạc Thanh Lăng.”
Nàng mỉm cười nhìn hắn: “Ta nghĩ chuyện hệ trọng này nên giao cho huynh, tướng công.”
Nàng thích làm mấy công việc không cần giao tiếp bên ngoài, việc ngoại giao đối đãi nên để Tiêu Hàn Tranh.
Tiêu Hàn Tranh gật đầu: “Được rồi, cứ để cho ta.”
Hắn hỏi: “Việc chế tạo nhang muỗi nangd đều muốn để phụ nhân làm?”
Thời Khanh Lạc trả lời: “Đúng vậy, nhang muỗi không cần tốn nhiều công sức để chế tạo, cho nên những phụ nhân có thể kiếm được chút tiền, sống thẳng lưng ở nhà chồng một chút. ”
“Đôi khi muốn mua đồ ăn cho nhi tử, cũng không cần bị công công bà bà mắng mỏ hay phải lén lút mua.”
“Sinh hoạt hàng ngày cũng sẽ tốt hơn, mỗi năm có thể mua thêm một bộ quần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/1195182/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.